Là nơi đất đắp nên nhà
Là nơi ồn ã tiếng gà gáy khuya
Là nơi em vẫn đi về
Con cò chờ mẹ bờ tre xạc xào
Đêm hè tràn ngập trăng sao
Cách nhà nhau chỉ hàng rào bụt xanh
Yêu nhau cho một bát canh
Giúp nhau chỉ mấy củ hành nắm rau
Thế mà đi tận đâu đâu
Vẫn nhớ quê
vẫn nhớ nhau
một thời...
T A N
Tưởng NHỚ NHAU SUỐT ĐỜI chứ NHỚ NHAU MỘT THỜI thì thường quá !
Trả lờiXóa