Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

ĐÊM THƠ CÔN SƠN NĂM 2012



Lễ hội truyền thống Côn Sơn-Kiếp Bạc của tỉnh Hải Dương đã được tổ chức trang trọng với qui mô cấp tỉnh,cấp vùng, tiến tới qui mô cấp nhà nước .Lễ hôi đã chính thức đươc khai mạc và diển ra trọng thể với các nghi lễ truyền thống từ các ngày 25-9 đến  5-10 năm 2012. Đã có hàng vạn du khách trong , ngoài nước đến dâng hương chiêm bái và thăm danh lam thắng cảnh.
  Theo chương trình của lễ hôi Côn Sơn-Kiếp Bạc,tối ngày 30-9-2012(Rắm tháng tám) tại sân đền thờ danh thần Nguyễn Trãi “Đêm thơ Côn Sơn”do UBNDtỉnh,sở VHTTDL,hội VHNT,ban quản lý di tích,trường tiểu học,trường phổ thông trung học cơ sở phường Cộng Hoà thị xã Chí Linh phối hợp tổ chức. Đêm thơ có chủ đề trọng tâm là Nguyễn Trãi với Côn Sơn và Côn Sơn với Nguyễn Trãi.Thể hiện những bài thơ tiêu biểu và những sáng tác mới của một số nhà thơ nổi tiếng của TW,các tác giả hội VHNT,các CLB thơ trong và ngoài tỉnh theo chủ đề này, là các nghế sỹ của nhà hát Chèo và trung tâm Nghệ thuật và biểu diễn của tỉnh Hải Dương. Đêm thơ Côn Sơn đã thu hút hàng nghìn người đến tham dự.

                                                                                                  Côn Sơn,24h ngày 30-9-2012
                                                                                                              Tạ Anh Ngôi

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

TRẢ EM


Trả em những kỷ vật yêu
Trả em cả những ráng chiều phôi phai
Mình tôi tháng rộng, năm dài
Ngu ngơ lạc dưới sao trời đêm đêm…

              Nhân Hưng ngày 29-9-2012
                            Tạ Anh ngôi

TRĂNG


(Hoạ bài:”Trăng Thu”của Cẩm Tú)

Trăng đã vạn năm chẳng thấy già
Lửng lơ vũ trụ đẹp như hoa
Ẩn mây nhiều lúc nương cây trúc
Nuôi Cuội quanh năm giữ gốc đa
Thi sĩ mết mê yêu Vọng Nguyệt
Văn nhân say đắm ngắm Hằng Nga
Trung Thu con trẻ mong trăng sáng
Là nỗi nhớ thương nhũng lúc xa

                    Nhân Hưng,ngày 29-9-2012
                                Tạ Anh Ngôi


















Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

ĐẾN NHÀ THANH DẠ XEM MƯA


(Tăng nhà thơ Thanh Dạ)

Nhà ông “tái cấu công trình”
Ảnh nhìn thấy rõ khuôn hình cái ao
Chung quanh tường gạch bít cao
Trời mưa nước chỉ có vào không ra!
Loanh quanh nước lai vào nhà
hỏi thăm Thanh Dạ và bà Thanh Kim
Rằng sao nhà cửa đóng im
Không ra ngoài cổng mà tìm cách ngăn
Hày là cậy có nhiều chăn
Nên ông chẳng phải băn khoăn nữa rồi?
Mặc cho thoải mái nước trôi
Nước vào đầy ắp nước rồi phải ra
Nếu mà nước ngập lưng nhà
Ông trèo lên gác thế là nước…thua!

Bao giờ đúng lúc trời mưa
Đến nhà Thanh Dạ xem mưa thế nào
Bao nhiêu nước chứa trong ao
Bao nhiêu nước được chứa vào…nhà ông?

                  Nhân Hưng, ngày 28-9-2012
                             Tạ Anh Ngôi



CÔNG TRÌNH THỦY LỢI MANG TÊN KIM-DẠ-NGUYÊN-TIÊU-ÚNG 
















Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Mới hay

Hỏi em bán báo ngày ngày
Và em vé số,đánh giày đêm đêm
Mới hay tường tận nỗi niềm
Bát cơm,manh áo,đồng tiền...quăn queo !

                      Nhân hưng,ngày 19-8-2012
                                  Tạ Anh Ngôi

LO GÌ

Làm dân nhiều lúc sướng hơn quan
Chả tiếc làm chi “bảng chữ vàng”
Hạnh phúc một thời đâu cứ lợi
Yên vui mấy độ đã vì sang ?
Câu thơ xướng họa lòng chân thật
Lời nói đẩy đưa ý dối gian
Thanh thản lánh xa vòng hoạn lộ
Lo gì Lộc Thọ Phúc Ninh Khang

                  Nhân Hưng,ngày 2-10-2002
                              TẠ Anh Ngôi

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

RƯỚC ĐÈN THÁNG TÁM



Tùng rinh, tùng rinh
Rước đèn tháng Tám
Một ông sao sáng
Trên bàn học anh

Tùng rinh, tùng rinh
Rước đèn tháng Tám
Một ông sao sáng
Trên bàn học em

Tùng rinh, tùng rinh
Đèn sao tháng Tám
Sáng sao điểm mười
Cô cho đỏ tươi

Tùng rinh, tùng rinh
Mẹ em vui cười
Cha em vui cười
Cả nhà cùng vui!

Tùng rinh,tùng rinh
Tùng rinh,tùng rinh…

    Nhân Hưng,ngày 26-9-2012
                 Tạ Anh Ngôi



















Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

LƯU DUNG


Lưng còng tâm đức lại không còng
Một dạ trung thành với núi sông
Giúp nước-Đức tài so Quản Trọng
Phò vua-Tâm trí sánh Bao Công
Mấy lần dâu biển không thay dạ
Bao bận thăng trầm chẳng đổi lòng
Gương sáng truyền đời soi hậu thế
Tiếng thơm muôn thuở đấu nào đong?

               Nhân Hưng,ngày 3-5-2002
                         Tạ Anh Ngôi


















Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

SAO THÀY KHÔNG CỐ SANG CHƠI


(Gửi thày giáo Nguyễn Minh Tư-Đông Triều)

Dẫu không còn khoẻ nữa rồi
Sao thày không cố sang chơi một lần?
Đã cùng chung xóm Tri Ân
Coi nhau như thể người thân một nhà
Đông Triều-Nam Sách đâu xa
Đò Triều gần lắm dẫu qua một đèo
Thêm hai đò nữa là vèo
Khoảng dăm cây số, phố nghèo hiên ra
Nếu thày chẳng ngại đường xa
Đi sang Sao Đỏ qua nhà thày Tuân
Vượt cầu Bình sẽ đến gần
Thị trấn Nam Sách hỏi dân là vừa
Đi về không quá buổi trưa
Nếu thày sợ lạc em đưa thày về!

              Nhân Hưng,ngày 24-9-2012
                            Tạ Anh Ngôi      

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

LO GÌ


(Nhân đọc bài:”Chia Lo”của TD

Lo gì chuyện ấy mà lo
Tình yêu ta vẫn dành cho mọi người
Cả trên mạng,cả ngoài đời
Chả riêng gì vợ Anh Ngôi ở nhà
Cảm ơn Thanh Dạ xóm ta
Giúp nhau chia nỗi lo xa nhiệt tình
Bao giờ đi tỉnh…tình tinh
Xin mời Thanh Dạ chúng mình cùng đi
“Thêm ghen,thêm khổ”…lo gì?

                 Nhân Hưng 11h ngày 24-9-2012
                              Tạ Anh Ngôi

KHEN AI


      (Tặng:T&T)

Nhành lan Vũ Nữ lung linh
Khen ai bố cục mà hình đẹp ghê
Mình xem mình cũng mết mê…
(………………………………..?)
                Nhân Hưng,ngày 24-9-2012
                           Tạ Anh Ngôi
               
  

NÓI VỚI NÀNG TÔ THỊ


Bóng em đổ vẹt hoàng hôn
Làm tia nắng quải chợt buồn vu vơ
Đầu non gió thổi phật phờ
Vô tình mây cũng hững hờ… mây trôi!
Thương con cò cũng về rồi
Em còn đứng mãi đợi người nào đây?
Người đi xa ngái nước mây
Nắng mưa, sương gió đoạ đày thân em
Đã đành tay đứt ruột mềm
Em không tiếc nữa thân em đã đành
Con em tuổi trẻ, đầu xanh
Không vui chơi,chẳng học hành được sao?
Bồng con đứng vách núi cao
Hỏi em,em có khi nào thương con?

            Kỳ Lừa,Lạng Sơn ngày 15-10-2003
                             Tạ Anh Ngôi
















Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2012

TUỔI GIÀ THÊM VUI

Cám ơn quản trị TRI ÂN
Tặng tôi máy tính mười phần tiện nghi
Khi lên mạng lúc mang đi
Tự do tự tại chẳng gì tiện hơn
Là người bầu bạn sớm hôm
Sẻ chia bao nỗi vui buồn với tôi
Khi đi đứng lúc nằm ngồi
Máy là gạch nối giữa tôi với người
Để tri ân với cuộc đời
Để tung cánh lượn giữa trời bao la
Để cùng bè bạn phương xa
Gặp nhau trao đổi tuổi già thêm vui.

             Nhân Hưng,5h ngày 23-9-2012
                             Tạ Anh Ngôi

TIỆN ÍCH TRĂM ĐƯỜNG


TRI ÂN vừa mới tặng cho tôi
Máy tính xách tay đẹp quá thôi
Tối để đầu giường khi dậy viết
Sáng cho vào tủ lúc đi chơi
Cháu không sờ mó, không làm lỗi
Vợ chẳng kiểm tra,chẳng góp lời
Tiện ích trăm đường nhờ có máy
TRI ÂN vừa mới tặng cho tôi

            Nhân Hưng 3h ngày 23-9-2012
                           Tạ Anh Ngôi

LỜI CẢM ƠN



  Sáng nay(22-9-2012),nhà giáo Đỗ Đình Tuân,nhà thơ Thanh Dạ và nhà văn quân đội Nguyễn Khắc Nguyệt,thay mặt chương trình 1044 và “Tri Ân Cuộc Đời” , đã làm lễ trao tặng tôi (Tạ Anh Ngôi) chiếc máy tính xách tay. Đây là một món quà tình nghĩa và vô cùng tiện ích vì qua nó,tôi sẽ được tiếp xúc với thế giới rộng lớn chung quanh và được giao lưu với bạn bè khắp mọi miền đất nước.Tôi rất cảm động và vô cùng biết ơn lãnh đạo chương trình 1044 và ban quản trị trang mạng “Tri Ân Cuộc Đời” đã dành cho tôi món quà quí giá này.Qua “Tri Ân Cuộc Đời”,tôi xin được gửi tới lãnh đạo chương trình 1044,ban quản trị “Tri Ân Cuộc Đời” lời cám ơn chân thành của tôi.

                                                           Nhân Hưng,ngày 22-9-2012
     
TẠ ANH NGÔI & ĐỖ ĐÌNH TUÂN
TRAO NHẬN MÁY VI TÍNH
CHUYỂN GIAO CÔNG NGHỆ
                                                                  Tạ Anh Ngôi

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

GIÀ



Sáng đứng soi gương chợt thẫn thờ
Thấy đầu tóc bạc,rụng lơ phơ
Mắt nhìn dài dại,cười dân dất
Dáng thấy lom nhom,nói ẫn ờ
Ngủ thích một mình nằm vạ vật
Đi  ưa bách bộ bước bâng quơ
Nhìn gà hoá cuốc,lươn thành đỉa
Cái đó xem xong bảo cái…lờ!*

               Nhân hưng,ngày19-9-2012
               (Rút từ tập thơ:”Bến chờ”)
                     Của Tạ Anh Ngôi

*Cái đó và cái lờ: 2công cụ dụng để đơm cá ở nông thôn miền Bắc.Hai
công cụ này có hình thức bắt cá rất khác nhau.Cái đó đan dày để bắt cả
cá và tép.Cái lờ đan thưa chỉ để bắt cá.



















Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

TỰ KỶ TUỔI BẢY MƯƠI


Sang xuân bảy chục đã già chưa?
Vợ bảo còn non,bạn bảo... vừa!
Một tháng đôi lần đành… túc tắc!
Hai ngày ba việc chỉ…đong đưa!
Ra đường bảnh choẹ ô cùng áo
Vào bếp lúi xùi muối với dưa
Danh phận có gì mà lớn bụng?
Khôn không bằng mại,dại hơn…lừa!*

              Nhân hưng,ngày 19-9-2012
                           Tạ Anh Ngôi

*Thành ngữ Việt Nam:Khôn như mại,dại như lừa

ANH TRANG

VỠ MỘNG


               
Thổn thức canh năm mới chợt mơ
Trong mơ người ấy hiện lờ mờ
Dưới trăng,trên bến ngồi buông tóc
Bên cửa,ngoài hiên đứng kéo tơ
Người cũ ào về không đón đợi
Tình xưa xô đến chẳng mong chờ
Lơ mơ vợ gọi trời vừa sáng
Tỉnh hẳn, sang bàn  giả chép…thơ!

                Nhân Hưng,ngày 18-9-2012
                            Tạ Anh Ngôi
















Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012

THẨN THƠ

(Tên bài do Tạ Anh Ngôi tạm đặt)

Tôi và nhà thơ Thanh Dạ được nhà giáo Nguyễn Quang Liệu,nguyên trưởng phòng giáo dục hyện Nam Sách về hưu,mời tới quán bia hơi "tâm sự".Sau một hồi trò chuyện với đủ đề tài,nhà giáo Nguyễn Quang Liệu đọc cho chúng tôi nghe bài thơ ông mới sáng tác.Thấy bài thơ có cái tứ ngồ ngộ,tôi chép lại và đăng lên đây để bạn đọc xóm"Tri Ân"cùng thưởng lãm?

       THẨN THƠ

Nhà giáo đến gặp nhà thơ
Cả hai đều đã chơ vơ  giữa đời
Nhà giáo: Mất dạy lâu rồi
Nhà thơ: Thơ thẩn đứng ngồi thẩn thơ
Dường như cảm thấy mình thừa
Rượu nồng cạn hũ vẫn chưa...hết buồn!

              Quán bia làng Hóp,ngày 18-9-2012
                                Nguyễn Quang Liệu   

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

TU CHỢ


Muốn tu ở chợ khó khăn thay
Bán bán mua mua suốt cả ngày
Bán rẻ lo con rồi đói khổ
Mua hơn sợ vợ sẽ la rầy
Thật thà chuốc lấy điều thua thiệt
Lừa lọc mua vào tiếng giở xoay
Theo Phật quyết tu-tu chẳng được
Đành làm ngọn cỏ phất phơ… lay!

               Nhân Hưng,ngày 18-9-2012
                           Tạ Anh Ngôi 

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

THƯƠNG NHỚ TUỔI THƠ




Bồi hồi thương nhớ tuổi thơ
Nhớ thời tóc đỏ,ngu ngơ chân trần
Tháng Ngâu mưa bão vũ vần
Gió may lạnh thấm qua lần áo gai
Bát cơm độn nửa ngô khoai
Đêm đêm học nhóm đèn chai nhập nhoè

Tuổi thơ qua mấy vụ hè
Đã như ông Gióng nhổ tre lên đường
Băng rừng ngày nắng đêm sương
Vượt Trường Sơn đến chiến trường gian nan
Đêm nằm nghe tiếng ve than
Bâng khuâng cánh võng trưa ngàn trắng mưa
Pháo bầy băm nát rừng thưa
Vẫn nguyên ký ức ngày xưa những chiều…

Phố phường thay cảnh quê nghèo
Ngẩn ngơ vẫn nhớ tiếng diều vi vu…

                 Nhân Hưng,ngày 19-8-2010
                          Tạ Anh Ngôi

                      


















Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

KIẾP NGƯỜI


Năm , mươi chưa một lần yêu
Em như ngọn cỏ cánh bèo nổi trôi
Ban ngày tất tả ngược xuôi
Đêm về ôm gối rã rời chân tay
Một mình đối mặt mình đây
Soi gương ngắm mảng ngực gày mà thương
Cái đêm gặp gỡ giữa vườn
Giá như cứ mặc gió sương…chắc là…
Bây giờ chẳng phải xót xa
Thương ngọn cỏ giữa phong ba cuộc đời!

Em đi dọc một kiếp người
Thắp hương em vẫn khấn trời đêm đêm(!)

                 
                           Nhân Hưng,ngày 14-9-2012
                                      Tạ Anh Ngôi
















Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

BÂNG KHUÂNG



Hai nhà chung dậu cúc tần
Ngày ngày vạch dậu mấy lần em sang
Đãi em quả khế chín vàng
Quả me xanh với quả bàng chát chua
Em cười hai mắt đong đưa
Đôi môi mọng đỏ như vừa tô son
Hít hà khen mãi rằng ngon
Mai ngày chả biết có còn nữa không?

Lớn lên em vội lấy chồng
về nơi thành phố sống trong lụa là
Quên rồi quả khế,quả na
Quả me xanh của quê nhà tuổi thơ
Quên người hàng xóm mộng mơ
Ngày ngày vẫn đứng thẫn thờ nhìn sang
Bâng khuâng cầm mấy quả bàng
Quả me xanh
       quả khế vàng
              Bâng khuâng…!



                    Nhân Hưng,ngày 19-2-2007
                                   Tạ Anh Ngôi

















Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

HƯƠNG TRÀ NHÀI


Nhà em có dâu hoa nhài
Cách nhà tôi chỉ một vài bước đi
Từ ngày người âý “về quê”
Em thường mắc võng ngoài hè ru con
Lời ru đượm một nỗi buồn
Hình như lẫn cả giận hờn gió mây!
Đêm đêm vương cả sang đây
Hương nhài thảng thốt hơn ngày hôm qua
Tôi bèn mượn cớ ướp trà
Sang xin ít nụ để mà thử em
Dần dà chuyện đã nên quen
Tôi mua ấm chén tặng em làm quà
Thế rồi em gọi tôi qua
Nhờ tôi dạy cách pha trà ướp hương
Thế rồi đêm nhớ ngày thương
Thế rồi tôi nghiện vị hương…trà nhài!

               Nhân Hưng,tháng 2-2006

                        Tạ Anh Ngôi













Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

CÁI NGÀY HÔM ẤY



Cái ngày hôm ấy em đi
Chia tay sao chẳng nói gì với nhau?
Bỗng dưng trời đổ mưa mau
Anh chờ em đến nát nhàu con tim

Gặp em hôm đến hội Lim
Tương tư giờ lại đi tìm…tương tư!
Thẫn thờ đếm bước Cổ Ngư*
Hình như ai cũng tương tư giống mình!

Mặt Hồ trăng tắm lung linh
Tưởng như trăng cũng trẫm mình vì… yêu!
Giá đừng có chuyến tàu chiều
Giá như trời đổ mưa nhiều…lại hay!

Em đi từ bấy đến nay
Hỏi em còn nhớ cái ngày em đi?
Anh về đốt mối tình si
Giải cho thanh thản em đi với…người!

Cái ngày hôm ấy em ơi!
Đợi em,anh đứng giữa trời mưa bay
Em về phương ấy có hay
Tim anh tan nát rắc đầy… trang thơ!

             Hà Nội,ngày 26-5-2003
                       Tạ Ang Ngôi


*Cổ Ngư:Tên cũ của đường Thanh Niên, Hà Nội


Đường Thanh Niên(Hà Nội) về đêm



Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

ĐÊM THU NHỚ BẠN


                (Gửi:NH)


Gió luồn chăn lạnh thức canh trường
Chợt nhớ đến ai giận lại thương
Sống cảnh cô đơn buồn có giảm?
Ở quê xa lạ nhớ còn vương?
Người đi xứ ấy sầu non nước
Ta ở nơi này vui gió sương
Ngó ý dẫu lìa tơ vấn vít
Người ơi!Sao mãi vẫn tha hương?

                Nhân Hưng,ngày13-9-2012
                            Tạ Anh Ngôi  

VỀ QUÊ



Tôi về tìm lại tuổi thơ
Gặp con bướm trắng đậu bờ tầm xuân
Ra đồng tìm lại dấu chân
Ngày xưa đi cấy bao lần mẹ qua
Tìm em mới đến gốc đa
Vấp vào kỷ niệm đã qua một thời
Chiều hôm lâu lắm mất rồi
Đánh đu tôi ngã,em cười chạy quanh
Cách nhau một cuộc chiến tranh
Tôi về tìm lại em thành người dưng!
Sáo nâu giờ đã về rừng
Rễ đa ai chặt lưng chừng bỏ đi?
Vết dao lên sẹo sù sì
Xót xa tôi biết nói gì với…cây!
Bùi ngùi chiếc lá vàng bay
Xốn xang trăm nỗi vơi đầy nhớ thương!

                 Nhân Hưng, đêm 24-2-2006
                             Tạ Anh Ngôi
















Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

NỤ TẦM XUÂN




Hội làng mở giữa mùa xuân
Để cho tôi được những lần gặp em
Sân đình chật những người xem
Đội chèo diễn Lục Vân Tiên cứu Kiều

Ngất ngây trong tiếng trống chèo
Tôi cầm tay nói những điều thiết tha
Em về thưa với mẹ cha
Cuối xuân thày mẹ đến nhà em chơi…

Trong đêm vẫn thấy em cười
Nụ tầm xuân nở giữa thời xuân xanh
Thế rồi ngày tháng qua nhanh
Ba mươi năm lẻ chúng mình xa nhau

Tôi nơi trăm nỗi bể dâu
Em thành cô Tấm làm dâu nhà người
Mưa xuân giăng mắc đầy trời
Tầm xuân nở cháy lòng người nhớ nhung!

Sân đình vẳng tiếng trống rung
Nàng Kiều chắc lại hát cùng Vân Tiên?
Hình như em cũng đến xem
Lặng im đưa mắt kiếm tìm…hình như?

Ước gì trở lại ngày xưa
Để tôi sống với mộng mơ một thời
Ngu ngơ một phía chân trời
Nhặt mưa tôi viết những lời đớn đau!

Tầm xuân hái lúc mưa mau
Bâng khuâng khi bước qua cầu…gió bay!

                 Hà Tây,ngày 3-5-2002
                          Tạ Anh Ngôi

















Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

MƯA THU



Thánh thót giọt thu thánh thót rơi
Gió may se sắt nỗi bồi hồi
Mặt ao xào xạc sen tàn đứng
Trước cửa tái tê cúc dập phơi
Ngán nỗi tiếng gà kêu dậy đất
Mừng chi cánh nhạn liệng lưng trời?
Gió mưa dìu dặt trời mang mác
Thi khách bâng khuâng đứng lại ngồi!

              Rút từ tập thơ:”Bến Chờ”
                   của Tạ Anh Ngôi

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

Phụ chép bài thơ:MƯA VỀ LỐI CŨ



Chiều Gia lâm cơn mưa cuối Hạ\
Nước tuôn rơi xối xả giữa tầng không
Ôi! Cơn mưa khiến lòng em se lại
Tiếng sét gầm chat chúa giữa tim ta

Thà đừng có một thời giông đã qua
Thà đừng có mưa chiều nay gặp lại
Thì đâu dễ khiến lòng em e ngại
Lối cũ về dè dặt bước chiều xưa

Gặp lại người trong vội vã cơn mưa
Bao kỷ niêm chợt ùa về nguyên vẹn
Cứ ân hận về một thời lỡ hẹn
Phút gặp này đâu thoả nỗi nhớ mong

Hai tám năm em đã lấy chồng
Anh lấy vợ-Nén lòng buồn cũ
Tình thuở ấy ngỡ đã vào yên ngủ
Nay trở về lối cũ bỗng nhoà mưa…

                     Tác giả:Thanh Nhị  


MƯA VỀ LỐI CŨ Một bài thơ giàu biểu cảm,có sức lan toả và hiệu ứng tâm lý



                                       Lời bình:Tạ Anh Ngôi


    Đọc bài thơ:”Mưa về lối cũ” sáng tác của Thanh Nhị-Phó chủ tịch CLB Thơ Việt Nam tỉnh Hải Dương,tôi thấy mình bị mê hoặc bởi một tứ thơ trữ tình,lời thơ nồng thắm,ngọt ngào.Bài thơ được thực hiện bởi lối viết giản dị, ý tình chân thực và sâu lắng,nên bài thơ đã đạt đến cái thần thái cao xa,nhưng lại hàm chứa một tâm trạng không cùng của thơ:
               “Trời Gia Lâm cơn mưa cuối Hạ
               Nước tuôn rơi xối xả giưã tầng không”
   Rõ ràng tác giả đã tả về một cơn mưa có thực ở Gia Lâm.Một cơn mưa rất to”nước tuôn rơi xối xả giữa tầng không”.Tuy nhiên,tác giả đã tỏ ra rất có bản lĩnh khi gợi lên được sự va đập của cảm giác-Một cảm giác đã tạo nên những biến thái của tình cảm.Những dòng thơ như được chiết suất ra từ trái tim, đã là chất xúc tác làm nên chất thơ rất đậm nét trong thơ của chị:
               “Ôi cơn mưa khiến lòng em se lại
                Tiếng sét gầm chát chúa giữa tim ta”
    Đọc câu thơ,chúng ta cảm thấy cảm giác của tác giả đã xuyên thấu vào sự vật,vào hiện tượng tự nhiên, để rôì phản chiếu trở lại vào thơ.Từ tiếng sét của cơn mưa đã trở thành tiếng sét của ái tình”Tiếng sét gầm chát chúa giữa tim ta”.Nhưng ở câu thơ tiếp theo lại là sự cảm nhận của một bản ngã trữ tình.Nó có sức lay động của cảm giác để diễn tả cảm xúc bằng ngoại sinh ngôn ngữ:
               “Thà đừng có một thời giông đã qua
                 Thà chiều nay đừng có mưa gặp lại
                  Thì đâu dễ khiến lòng em e ngại
                 Lối cũ về dè dặt bước chiều xưa…”
       Lối cũ về có thể là một con đường cụ thể mà những chiều xưa người thơ đã cùng bạn tình dạo bước.Nhưng cũng có thể chỉ là con đường mơ hồ nào đó-Một trạng thái tình cảm đã qua nay bất chợt trở về trong một hoàn cảnh cá biệt.Những cụm từ:Thà đừng,Thà chiều nay,Thì đâu e ngại,Dè dặt…là những cụm từ có tính cảm biến tinh tế của tâm trạng.Nó giống như biến tấu của bản nhạc trữ tình, đã làm tăng thêm sự hiệu ứng lan toả của bài thơ:
                   “Gặp lại người trong vội vã cơn mưa
                     Bao kỷ niệm chợt ùa về nguyên vẹn
                     Cứ ân hận về một thời lỡ hẹn
                     Phút gặp này đâu thoả nỗi nhớ mong…”
    Tôi đọc mà giật mình.Câu thơ dường như tự trách móc nhưng cũng dường như sự tiếc nuối không nguôi về một mối tình đã quá vãng.Có cái gì đó rất day dứt,vò xé tâm can, nhưng lại dấm dứt và dai dẳng-Dai dẳng như một cơn mưa muà Hạ.
    Trách đấy,nhưng cũng thương yêu đấy.Bao nhiêu tình cảm dành cho nhau.Bao nhiêu kỷ niệm của một thời yêu dấu đã dồn nén lại,nay chợt bật lên trong một khoảng thời gian thật ngắn ngủi.Khổ thơ với những lời lẽ chân thực,nhưng lại rất giàu biểu cảm, đã làm day dứt nỗi lòng đồng cảm của biết bao người đọc:
                    “Hai tám năm em đã lấy chồng
                      Anh lấy vợ-Nén lòng buồn cũ
                      Tình thuở ấy ngỡ đã vào yên ngủ
                      Nay trở về lối cũ bỗng nhoà mưa…”
    Đọc tới câu cuối cùng của bài thơ rồi,tôi vẫn còn cảm thấy trái tim mình đang run rẩy đập những nhịp đập đồng điệu với người thơ.Bởi lẽ,sự “nén lòng buồn cũ” của người thơ cũng là sự nén lòngcủa tôi và bao nhiêu người đang yêu nhau khác:
                      “Tình huở ấy ngỡ đã vào yên ngủ
                        Nay trở về lối cũ bỗng nhoà mưa…”
    Một cơn mưa-Hiện tượng tự nhiên của thiên nhiên.Một cơn mưa tình đang trút xối xả trong lòng tác giả và trong cảm thức của người đọc.Chẳng biết có quá không,nếu tôi nói rằng đã có bao người bị cảm lạnh khi đi vào trong cơn mưa ấy!
    Tuy nhiên,phải thừa nhận rằng”Mưa về lối cũ”là một bài thơ hay-Một bài thơ thật tình tứ nhưng không buông thả.Bài thơ dù chỉ có 4 khổ với 16 câu thơ,không dài,không ngắn,chỉ vừa đủ để cho những câu thơ đứng chông chênh giữa hai bờ vực tình yêu và tình bạn.Bước sai một bước sẽ rơi xuống vực thẳm.Có một sự giằng xé giữa tình yêu và lý trí.Tình cảm thì muốn băng qua nhưng lý trí lại tỉnh táo giữ lại.Cứ như vậy,sóng tình lại giao thoa,lan toả và cuồn cuộn trào dâng vỗ vào tri giác người đọc.Tiếng gào thét của ái tình giống như một chú ngựa hoang đang phi nước đại về một chân trời vô định bởi ba dấu chấm lửng sau chữ cuối cùng, để kết thúc bài thơ.
    Phải chăng, đây là sự trốn chạy trong cảm biến vô cùng,vô tận của tâm hồn về tình yêu và những cảm xúc được thăng hoa bởi ngôn ngữ của thơ, để rồi lan toả và tạo nên một hiệu ứng tâm lý mạnh mẽ đối với người đọc.

                                                                                             Nhân Hưng,ngày 11-8-2007
                                                                                                        Tạ Anh Ngôi

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

ĐẾN HẸN LẠI LÊN

(Kính tặng xi nghiệp gốm Chu Đậu)

Mời nhau cau sáu bổ đôi
Miếng trầu nồng ấm tình người, tình thơ
Trao nhau câu hát mộng mơ
Trao nhau cả nỗi đợi chờ...người ơi!

Đất này quả ngọt,hoa tươi
Nắng hong hanh nắng,nụ cười đằm duyên
Đất này lưỡng quốc trạng nguyên
"Ngọc Tỉnh Liên"sáng mọi miền dân ca

Người về Nam Sách quê ta
Có nghe lời đất phù sa trên đồng
Kể về cụ Đặng Huyền Thông
Đốt lên ngọn lửa lò nung truyền đời

Về thăm Chu Đậu người ơi!
Em trao tình đất,tình người quê em
Nhớ rồi đến hẹn lại lên...

             Chu Đậu,ngày 17-7-2006
                         Tạ Anh Ngôi

SÔNG THU


Sông thu yên ả lững lờ trôi
Trăng sứt nửa vành lặng lẽ rơi
Đầu bãi hưu vàng thanh thản đứng
Cuối ghềnh cá bạc vẩn vơ bơi
Chớm thu sương đã giăng mờ đục
Hết hạ trăng còn giữ ánh tươi
Gác mái ngư ông ngồi thả lưới
Đèn câu le lói sang lưng trời…

            Rút từ tập:”Bến Chờ” của
                     Ta Anh Ngoi 

                      Tạ Anh Ngôi

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2012

GIỌT TRĂNG THU

Trăng thu từng giọt mơ màng
Trăng rơi khe khẽ xuống bàn tay tôi
Long lanh trong mắt em cười
Vàng ươm nong kén,vàng tươi trái hồng
Vàng căng hạt lúa trên đồng
Vàng luênh loang nước mặt dòng sông quê
Chùm cam vàng mọng bên hè
Vườn ai cúc đã vàng nhoè dưới trăng

Đêm thu nhắm vị thu sang
Long lanh đáy cốc trăng vàng cười duyên...

                     Nhân Hưng,ngày 04-9-2012
                                 Tạ Anh Ngôi 

THA HỒ TÂM SỰ


(Nhân đọc bài:”Hẹn bạn”của Đỗ Đình Tuân)

Khi nào vãn việc bác sang chơi
Tôi thật là vui nếu được mời
Đỗ Mỗ: Bia hơi say mới thoả
Song Thu: Nước ngọt chán thì thôi !
Ổi xanh chấm muối đằm câu chuyện
Khế chín dằm tương đậm vị đời
Sung chat, ớt cay vườn sẵn có
Tha hồ tâm sự-Bác cùng tôi!

         Nhân Hưng,ngày 04-9-2012
                    Tạ Anh Ngôi

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

CỨ MANG CHÂN THẬT MỜI NHAU


 (Viết sau khi đọc bài:”Chịu”của Đỗ Đình Tuân”

Quí nhau cốt ở cái tình
Cỗ to,răng rụng,chúng mình nhá chi?
Thôi thì cứ uống bia đi
Bia chai tốn kém,thế thì bia hơi
Khách xa không tiện chào mời
Khách gần cũng chả phải xơi cơm hàng
Cứ mời mấy cụ giáo làng
Mấy ông thơ thẩn,mấy nàng thẩn thơ
Lạc rang,lạc luộc bây giờ
Không bằng sung chát trồng bờ ao kia
Sung xanhchấm muối,uông bia
Tha hồ nhậu nhẹt,còn chia đem về
Chúng mình người của nhà quê
Cứ mang chân thật dãi dề mời nhau
Chả ai đòi hỏi gì đâu
Xa xôi xin góp mấy câu thật lòng…

Bao giờ Thanh Dạ qua sông
Cũng sang xem cổng nhà ông thế nào
Cổng to cái dốc còn cao
Bờ đê đã lát, đường vào còn “cua”…

             Nhân Hưng,ngày 02-9-2012
                        Tạ Anh Ngôi

THU CẢM


Vằng vặc lưng trời ngọc thỏ trong
Thi nhân ngồi viết trước thi phòng
Mây trôi lãng đãng mây thành phượng
Cá  quẫy tưng bừng cá hoá long
Mải đọc vần thơ Hằng cúi mặt
Mê nghe tiếng sáo Cuội say lòng
Đêm thu vàng rộm màu thu cảm
Thơ chửa viết xong đã rạng đông

                Nhân Hưng,ngày01-9-2012
                           Tạ Anh Ngôi

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012

BÀN CÙNG CỤ ĐỖ ĐÌNH TUÂN


 (Nhân xem phóng sự ảnh”Cổng Mới” của ĐĐT)

Nhà thày làm mới cổng to
Phen này thày phải làm bò hoàn công
Bạn bè,khách khứa mời đông
Thế nên cần có cá sông, thịt gà
Chuối xanh kèm với ba ba
Vịt tần, ốc luộc cùng là lươn om
Ba ba cứ hấp nguyên con
Chuối xanh cả quả cỗ nom mới ngàu!
Vườn nhà sẵn có nhiều rau
Luộc xào vài đĩa điểm màu thêm xanh…

Phải làm cho xứng ngôi anh
Song Thu chắc cũng tán thành duyệt chi?

                   Nhân Hưng,ngày01-9-2012
                                T A N