Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Buồn lòng chẳng dám nói ra

(Giả nhời hai bác Đỗ Thanh)


Mười năm xa cách Thanh Lâm
Tôi về hết nữ đành tầm Hà Nam
Đường xa vất vả gian nan
Vợ đần con dại cơ hàn bao năm

Giá mà có chút tiếng tăm
Bán đi một ít đem găm ngân hàng
Lãi mang về cưới vợ sang
Hay là kế toán cửa hàng,tổng kho
Hoặc là con gái ông to
Thì giờ chẳng phải "Lo bò trắng răng"

Gái Hà Nam ngủ rất hăng
Chiều chồng cũng chẳng được bằng "người ta"
Buồn lòng chẳng dám nói ra
Đành im thin thít như là...thịt đông!
Bây giờ tiền hết gạo không
Chỉ còn chút nghĩa đèo bòng mà thôi
Đăng bài lục bát:"Vợ Tôi"
Coi như tâm sự gỉả nhời các ông
Mong sao tìm được tâm đồng...

                      T A N

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét