(Tặng :K. C. T )
Ngày mai em đến nhà người
Ra sông giặt áo trăng phơi mặt cầu
Nước mây ngăn ngắt một màu
Bóng em hoà với bóng cầu nhấp nhô
Một đời còm cõi bơ vơ
Nuôi con nào đã cậy nhờ được ai
Ôm con thức suốt đem dài
Quờ tay đụng phải gió ngoài dậu thưa !
Một mình lầm lũi sớm trưa
Bát cơm đắng chát ngọn dưa cuối đồng
Thèm từ tiếng nói đàn ông
Dẫu là tiếng quát khi chồng rượu say !
Ngày mai xa ngái nước mây
Bước chân vô định biết ngày nào thôi
Bao nhiêu nước mắt mồ hôi
Để em đổi lấy nụ cười cho con ? (!)
T A N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét