Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

DUYÊN NGHIỆP

(Khóc Thành Tài )

Thành Tài ơi,hỡi Thành Tài !
Thương ông tôi khóc một vài câu thơ
Dẫu rằng thương dối khóc vờ
Cũng là tình nghĩa bây giờ mai sau
Trăm năm trong cõi bể dâu
Chồi Huyên gió bẻ trắng màu tóc tang
Mấy lần ngắm đỉnh Thái Hàng
Rau Vi núi Dĩ quan san mấy hồi
Hoàng Tuyền mấy lượt xuống chơi
Nhớ con, tiếc vợ lại thôi về trần
Chết đi sống lại mấy lần
Chắc là "kinh nghiệm" có phần dày thêm?
Diêm Vương quen mặt nhớ tên
Quỉ thần lại bắt ông lên "cung đình"
Từ nay chắc ngủ một mình
Giường đồng,chiếu gỗ,bạn tình gió mưa!
Thương ông tôi đến tiễn đưa
Hương trầm ba nén,thơ xưa một bài
Mong sao phách quế ,hồn mai
Kê Vàng một giấc, Tuyền Đài một phen
Chỉ là duyên nghiệp , nghiệp duyên
Chỉ như Từ Thức lên tiên một ngày
Ngày mai về lại đất này
Vợ con , bầu bạn xum vầy như xưa...

                         T A N

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét