Thứ Ba, 15 tháng 8, 2017

THẾ MÀ





THẾ MÀ
(Viết nhân ngày giỗ cha mẹ tôi)

Về làng nhận bát cơm thơm
Rưng rưng tôi nhớ rạ rơm một thời
Thương cha mẹ suốt cuộc đời
Mồ hôi chan bát cơm vơi nhọc nhằn
Ngô khoai còn chẳng đủ ăn
Nhiều năm vỡ khoán trâu chăn rạc rài
Yếu già công chẳng bằng ai
Nhận về thóc lép rổ khoai héo gầy
Chỉ mơ được bát cơm đầy
Mùa đông được tấm áo dầy đỡ run !
Không màn xua muỗi toàn hun
Cả đêm lửa ngún rơm mùn khói cay…

Tôi đi khắp đó cùng đây
Vào Nam ra Bắc bao ngày gian lao
Xuống Miên rồi lại lên Lào
Lan man chiến trận trăng sao dẫn đường
Đi qua cả bốn chiến trường
Trọn lời thề với quê hương tháng ngày
Gửi làng chăm sóc mẹ thầy
No cơm,ấm áo,vui vầy sớm khuya
Thé mà sàng sẩy nong nia
Thế mà rơm rạ sẻ chia…thế mà !

Nhân Hưng,ngày 27-12-2015

               Tạ Anh Ngôi 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét