(Tặng
Năm)
Năm
ơi!Đêm ấy ngắm Hồ Tây
Hai
đứa ngồi thơm hoa sữa bay
Em
ngả nón đong hương sữa lựng
Anh
nghiêng tay vớt mảnh trăng gầy
Tây
Hồ sương sớm giăng mờ đục
Trấn
Quốc chuông xa ngân lắng dầy
Em
thả mộng mơ vào bát ngát
Trong
anh cảm xúc cũng dâng đầy
Tây Hồ,1-10-2003
Tạ Anh Ngôi
(Rút trong tập:”Bến Chờ”NXB-VHDT)
NĂM ơi!
Trả lờiXóaĐêm ấy cùng em bên hồ Tây
Hai đứa ôm nhau,lòng ngất ngây
Tóc xõa bờ vai hương cứt lợn
Mùi hương quyến rũ ,làm anh say
Tây Hồ...khuya đến...sương mờ đục
Xa vẳng ven bờ tiếng vạc bay
Mới thế...đã trôi vào dĩ vãng
Mà như người cũ vẫn còn đây!
Hương bồ kết quện hương hoa cứt lợn
XóaLàm anh say đến tận bây giờ
Ngày thờ thẫn đêm về mộng mỵ
Và bồi hồi cả những vần thơ...
Cây hoa cứt lợn còn là vị thuốc chữa viêm xoang rất hiệu nghiệm nữa đấy,Hồng Nga ạ!
Hai anh chị ngồi với nhau từ tối đến sáng (đêm ấy......TÂY HỒ sương sớm...) có mỗi chuyện để ngửi hương sữa không thôi?
Trả lờiXóaĐúng là ngồi thâu đêm suốt sáng(Yên Hưng rất tinh,đọc thơ mà hiểu hoàn cảnh).Tuy nhiên(thời đó cách đây 40 năm rồi)cũng chỉ biết"ngửi hương sữa" thôi!Nếu là bây giờ thì(có khi)lại khác!?
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaĐây là một cặp tình nhân "cổ quái". Họ chỉ ngồi bên nhau để ngửi mùi hoa sữa, vớt mảnh trăng gầy (có mà vớt nước hồ Tây thì có), ngắm sương mờ đục và nghe tiếng chuông gỗ "lắng dầy" (?). Còn họ thì mỗi người để tâm về một hướng. Em theo chiều rộng: mở lòng ra cho bát ngát xem. Còn anh thì theo chiều cao: để cho lòng mình cứ dâng đầy lên. Rồi bỏ đấy? Không có chuyện "ôm nhau" như Hồng Nga tưởng tượng. Cũng không chỉ có chuyện ngửi mùi hoa sữa không thôi.Đại khái họ cũng làm nhiều chuyện. Nhưng không có chuyện gì xẩy ra. Thế mới tuyệt chứ...!
Trả lờiXóa" Cũng không chỉ có chuyện ngửi mùi hoa sữa không thôi.Đại khái họ cũng làm nhiều chuyện. ...!"
XóaNên sau đó anh ấy phải"...nghiêng tay vớt mảnh trăng gầy"-(kiểu rửa tay )đó.
Hồng Nga quả là người TỪNG TRẢI nên chả có gì giấu được.Anh Ngôi tôi xin bái phục SƯ PHỤ!
XóaHồng Nga quả là người TỪNG TRẢI nên chả có gì giấu được.Anh Ngôi tôi xin bái phục SƯ PHỤ!
XóaChả hiểu ngày xưa ông Đỗ thế nào,chứ riêng tôi tuy "Cổ quái" nhưng lại"Hiền quá hóa...đần"nên cả đêm chỉ ngồi "Ngửi mùi sữa"thôi.Bây giờ tưởng tượng lại vẫn còn thấy ...dại!?
Trả lờiXóaTớ cũng thế. Nếu họ không "bắt ép" thì mình không giám. Thế mới biết thế hệ mình "ngu ngơ" biết chứng nào. Chả bù với thế hệ của Hong Nga...
Trả lờiXóaNgày xưa cái tuổi chúng mình
XóaThích thì có thích nhưng kinh thấy mồ
Chả như vịt* ở dưới hồ
Đang bơi dưới nước lên bờ đạp nhau!?
*Con vịt còn gọi là Nga-Vịt trời=Thiên nga
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóa" Ngày xưa cái tuổi chúng mình
XóaThích thì có thích nhưng kinh thấy mồ
Chả như vịt* ở dưới hồ
Đang bơi dưới nước lên bờ đạp nhau!?"
--
Càng nghĩ lại càng đau trong dạ
Sao không LÀM cho hả lòng nhau?
Nghĩ lời dạy cũ mà sầu:
Giữ TRINH tiết "để cho nhau"(!)làm gì?
(Yêu tới nơi tới chốn đi
Thằng TO: trăm gái,nói như THÁNH THẦN)
ANH NGÔI than phận,trách thân
"Xưa gần nhau vậy,không mần tới đi"
Già rồi chỉ biết ngủ khì
Ngủ không ngủ nổi,mơ đi bờ hồ...
Gớm các bác thích trình bày cảm xúc và thích lý luận ghê. Song Thu tôi chẳng dám lạm bàn. Chỉ muốn hỏi Anh Ngôi rằng hình như bài này ngài đã đăng lên dạo năm ngoái rồi thì phải? Thu tôi ngờ ngợ nên chưa dám đưa lên trian. Mong bác Tạ kiểm tra lại giùm.
Trả lờiXóaHình như thế,tôi cũng không nhớ rõ vì bài này tôi xuát bản ở tập thơ"Bến Chờ"NXB:VHDT năm 2008.
XóaHoan hô thế hệ ngan non
Trả lờiXóaĐang đạp dưới nước lại bon lên bờ
để còn tập đạp trên khô...
Ngỗng già giờ đau khổ hơn
XóaMuốn đạp không nổi lại còn ngo ngoe
Ghen với ngan trẻ ích chi!
Ghen với ngan trẻ làm gì
Trả lờiXóaThấy ngan ham đạp tớ thì hoan hô
Chúc ngan đạp thạo trên khô
Lại tìm xuống vũng, xuống hồ đạp nhau
Ngỗng già chụp ảnh theo sau
Để làm tư liệu cho nhau xem cùng
"Chúc ngan đạp thạo trên khô"
Trả lờiXóaLại đi tìm lặng lẽ thơ để mà...
Xem xem là trẻ hay già
Để còn gọi ngỗng sang nhà làm...thơ?