(Tặng Đ…)
Mình em lầm lũi sớm mai
Đêm đêm ôm chiếc gối dài đêm đêm
Trăng khuya nhạt thếch bên thềm
Gió may thổi lệch nỗi niềm đâu đâu
Đã không đến được với nhau
Lại không vợi được nỗi đau nhân tình
“Trúc xinh trúc mọc đầu đình”
Đi về em vẫn một mình đơn côi
Giọt đời rơi lệch làn môi
Để em mãi chỉ nụ cười héo hon
Trăng nghiêng thuyền gác mũi cồn
Mưa xiên mái rạ gió mòn đêm đông
Cầu vồng bắc giữa mênh mông
Em đi về giữa thu không bến bờ…
Nhân hưng,ngày 6-6-2013
Tạ Anh Ngôi
Đ. ơi! Em hãy gắng chờ!
Trả lờiXóaBên em,ta vẫn có cơ hội mà
(Anh sẽ nói dối vợ già:
"Đi khám điền thổ" nơi xa dăm ngày)
Rồi anh đến cạnh em ngay
Tha hồ bù lại những ngày lẻ loi///
Mong gặp em lắm,em ơi!
--------
(Tác giả bỏ sót mấy dòng trên do ngủ gật,HN xin phép chép lại cho đủ cả bài).
Hồng Nga quả là nhà quản lý giỏi.
Trả lờiXóa