Ve khóc râm ran suốt cả ngày
Trong vườn dưới đất lại trên cây
Nhịn ăn kêu đến thân khô kiệt
Không uống gào cho xác héo gày
Suốt tối đã than đời bạc bẽo
Cả trưa lại trách sống chua cay
Ngày ngày đặc tiếng ve ra rả
Ta cũng chạnh thương kiếp sống này!
Nhân Hưng,ngày 23-5-2013
Tạ Anh
Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét