Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

THƠ CỦA NGƯỜI ĐỒNG HỌ



Trong một lần giao lưu,tôi đã gặp được một người bạn đồng họ.Đấy là ông Tạ Văn Độ,người con của thôn Trung Tâm,Xã Hợp Thịnh,huyện Hiệp Hòa,tỉnh Bắc Giang.Có một điều đáng nói là,tôi cảm thấy thật đồng cảm với ông ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên ấy.Ông hiền lành chân thật,nhưng thơ ông sâu lắng và giàu suy tư.Đọc những bài thơ Đường luật do ông sáng tác tôi thật thích thú bởi những suy luận logich và ngôn ngữ thơ Đường hiện đại,không cũ càng,không mòn  sáo.Sau đây tôi xin trân trọng giới thiệu chùm thơ do ông Tạ Văn Độ sáng tác:

    NHỚ CỐ HƯƠNG
(Tưởng niệm những LS vô danh)

Dưới ánh trăng gày nhớ cố hương
Thương hồn liệt sỹ vẫn tha hương
Mây buồn phiêu bạt nơi biên ải
Gió lạc lang thang chốn chiến trường
Lặng ngắt bờ sông bao kẻ nhớ
Vắng teo sườn núi mấy người thương
Đã tô trang sử lưu muôn thuở
Để lại cho đời những tấm gương


    ĐÊM HÈ NHỚ EM

Thao thức canh dài nỗi nhớ em
Vườn ai tiếng cuốc gọi thâu đêm
Trách cơn gió lạc quên miền nhớ
Giận giọt sương sa mất hướng tìm
Lấp lánh trăng chờ rơi đáy nước
Lập lòe đóm đợi dạo bên thềm
Nhìn dây tơ nhện rung trong gió
Gợi đốm lửa tình cháy tận tim


   DUYÊN TÌNH HƯƠNG QUÊ


Tiếng cuốc vườn ai báo đến hè
Thơ Đường muôn thuở thú ham mê
Ba trang xướng họa thêu tình bạn
Chục áng thơ hòa dệt sắc quê
Duyên kết tơ hồng chờ muội đến
Tình nồng chỉ thắm đợi huynh se
Hương còn tỏa ngát lòng thi sĩ
Quê bạn hân hoan đón khách về


   DUYÊN TÌNH THƠ CA

Xuân về khai bút thảo vài chương
Thắp sáng vần thơ thể luật Đường
Ý ngọc tâm tình trao khắp nẻo
Lời vàng nhắn nhủ gửi muôn phương
Duyên văn ấm lạnh lòng vương vấn
Nghĩa bút vơi đầy giọt nhớ thương
Gặp gỡ thi nhân lòng cảm mến
Tao đàn lắng đọng mối tơ vương


BÀN CHÂN NGƯỜI LÍNH

Bàn chân ai đó thật phi thường
Khắp chốn sa trường mãi nhớ thương
Ngón trước đưa đường luôn chỉ lối
Gót sau đạp núi vẫn đưa đường
Giầy thô nghĩa thắm qua trăm nẻo
Dép đúc tình nồng trải bốn phương
Vượt núi băng ngàn bao chiến tích
Trên dinh Độc Lập dấu còn vương


    MƯỢN TIỀN


Mượn tiền tin nhắn cứ eo eo
Ai thấu chăng ai phận vẫn nghèo
Vốn hết chỉ vừa mua giấy vẽ
Tiền còn may đủ sắm tranh treo
Mờ sương lặn lội chăm hồ cá
Nhọ mặt mày mò cứu trại heo
Lợn chớm tai xanh gà mắc dịch
“Độ”này rách lắm túi mòn teo!


    NHỚ THƯƠNG TÌNH CŨ

Mấy chục năm rồi phải mới đâu
Niềm hương nỗi nhớ cứ trong đầu
Tình xưa chẳng vẹn buồn đau mãi
Nghĩa cũ vẫn còn luyến tiếc  lâu
Cam chịu an bài duyên phận số
Thôi đành lỡ hẹn chuyện trầu cau
Giờ đây em đã bên người khác
Để lại trong anh vạn nỗi  sầu

    LÀNG TÔI


Từ thuở xa xưa đã có làng
Quê tôi nổi tiếng thú chơi sang
Trai tài thanh lịch thuần phong giữ
Gái đảm dịu dàng mỹ tục mang
Khúc hát giao duyên còn vọng tiếng
Vần thơ nối nhịp đã thêm trang
Đất nhiều kỳ tích hay con chữ
Ai ở nơi đâu vẫn nhớ làng


   

      NHỚ
(Kỷ niệm 37 năm thăm lại Quảng Nam)


Chiến trương xưa đã bao năm
Biết bao kỷ niệm âm thầm nhớ thương
Nhớ mầu xanh nhớ cánh rừng
Đường Năm Năm Chín đã từng đi qua
Đèo Ngang,Quảng Trị,Đông Hà
Cồn Tiên,Dốc Miếu cùng ta với nàng
Sông Gianh,cô gái đèo Ngang
Thu Bồn giọng hát mơ màng mến thương
Chiến công vang dội chiến trường
Ba Gia,Chóp Nón,Vạn Tường lập công
Nhớ em nhớ cả dòng sông
Nhớ ngày giải phóng cờ hồng tung bay
Bao năm nay trở lại đây
Mối tình đồng đội vẫn đầy sắc xuân



    TÌNH XƯA


Gặp nhau thân thiết khẽ chào
Mắt rưng ngấn lệ gợi bao nghĩa tình
Đồng tiền trên má xinh xinh
Thẫn thờ nghĩ lại chuyện tình ngày xưa
Hai ta đi dưới chiều mưa
Đầu không mũ nón anh đưa em về
Sấm vang như cướp lời thề
Trời ghen muốn sập…môi kề trao duyên
Giờ thì ván đã đóng thuyền
Lòng còn vương vấn lời nguyền tình xưa…


                       Tạ Văn Độ
               Trung Tâm-Hợp Thịnh
               Hiệp Hòa-Bắc Giang
                  Điện thoại:01239898907

                  Nhân Hưng,ngày 07-5-2013
              Sưu tầm và giới thiệu:Tạ Anh Ngôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét