Bóng em đổ vẹt hoàng hôn
Làm tia nắng quải chợt buồn vu vơ
Đầu non gió thổi phật phờ
Vô tình mây cũng hững hờ… mây trôi!
Thương con cò cũng về rồi
Em còn đứng mãi đợi người nào đây?
Người đi xa ngái nước mây
Nắng mưa, sương gió đoạ đày thân
em
Đã đành tay đứt ruột mềm
Em không tiếc nữa thân em đã đành
Con em tuổi trẻ, đầu xanh
Không vui chơi,chẳng học hành được
sao?
Bồng con đứng vách núi cao
Hỏi em,em có khi nào thương con?
Kỳ Lừa,Lạng Sơn ngày 15-10-2003
Tạ Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét