(Gửi Trác Trường)
Trời sinh người có hai tai
Để nghe rõ chuyện đúng sai của
người
Chuyện đâu tại”lão Anh Ngôi
Tại người ghen bóng lôi thôi đó mà
Nghĩa nhân Ngôi hóa nghĩa ma
Trác Trường đui điếc hóa ra nghĩa
gì?
Đầu cua đã chẳng biết chi
Tai nheo chẳng rõ phán thì ra sao?
Đứng thấp lại nghển lên cao
Nhìn người chỉ thấy…chân sao thấy
đầu?
Đùa vui câu chuyện đâu đâu
Bỗng nhiên mang buộc vào nhau …phán
bừa?
Thử sờ lên gáy xem chưa
Bao nhiêu là chuyện ngày xưa vẫn
còn
Chuyện nhân tình chuyện vợ con
Chuyện đi ăn vụng chuyện bòn mót xu
Nhân gian đâu đã đui mù
Bao nhiêu chuyện dẫu thiên thu chửa
mờ
Phun người miệng sẽ bị dơ*
Bôi người sao khỏi nhuốc nhơ tay
mình?
Người theo ta đến Thái Bình?
Người theo ta để”mưu sinh phá
xiềng”?
Chuyện nhân phẩm chuyện thiêng
liêng
Ai cho phép lão khùng điên nói
xằng?
Còn tung lên mạng lằng nhằng
Còn vu “tiền án”hỏi bằng chứng đâu?
Già nên nghĩ trước nói sau
Xểnh chân sẽ ngã vỡ đầu có phen
Chắc người vu cáo đã quen
Thế nên chưa rõ trắng đen sự tình
Tưởng ai kia cũng như mình
Cũng quen cái thói rập rình chi đây
Tự nhiên gắp lửa bỏ tay**
Hỏi rằng đạo đức người thày vất
đâu???
Nhân Hưng,20h
ngày 4-8-2015
Tạ Anh Ngôi
*Ngậm máu phun người trước bẩn
miệng ta (Ngạn ngữ Trung Hoa)
**Gắp lửa bỏ tay người (Ngạn ngữ
Việt Nam)
(Cả 2 câu này đều chỉ việc làm của người xấu bụng)