Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

MANG HỒN SÔNG NÚI

                                                                           
Kính tặng đại tướng Võ Nguyên Giáp
(Đỗ Trọng Khơi-Hội viên hội Nhà Văn VN)

Một đã vậy nói chi hai
nữa là ba bốn…ngày dài biệt ly

Núi non xô lệch nhường kia
mang hồn sông biển Người kê cho bằng

Đây Lộc Thủy,đấy Mũi Rồng
một dấu chân,một chấm không thôi mà


Trăm năm sương khói oa oa
tiếng trẻ thơ,giọng người già rưng rưng

Dấu về ấm lại khoảng đồng
đất nào cũng nghĩa cha ông sâu dày

Mảnh trăng ở nốt đêm nay
sáng mai…theo đốt trăng gầy trăng tan.

                   Rút từ tập thơ:”Mùa Xuân Gặp Bạn”NXB Thời Đại 2013
                                           Nhân Hưng,ngày 25-2-2014
                                              Giới thiệu:Tạ Anh Ngôi
                    
                          

2 nhận xét:

  1. Trần Xuân Ái Vănlúc 12:52 1 tháng 3, 2014

    "Mảnh trăng ở nốt đêm nay
    sáng mai…theo đốt trăng gầy trăng tan."

    Trăng nào rồi cũng phải tàn

    HỮU SINH-HỮU DIỆT

    biết làm sao đây!

    Túi tham dù có vét đầy

    ngoài trăm năm

    cũng đến đây là cùng.

    Tớ về,đếch thích ở chung .

    (Rắn rết chuột bọ đừng hòng đến đây.)



    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Mảnh trăng ở nốt đêm nay
      sáng mai…theo đốt trăng gầy trăng tan."

      Trăng nào rồi cũng phải tàn

      HỮU SINH-HỮU DIỆT

      biết làm sao đây!

      Túi tham dù có vét đầy

      ngoài trăm năm

      cũng đến đây là cùng.

      Tớ về,đếch thích ở chung .

      (Rắn rết chuột bọ đừng hòng cạnh ta.)

      Xóa