Bảy
mươi lại viết thơ Đường đây
Muốn
với bạn thơ được giãi bày
Bao
nỗi đầy vơi đời đắng ngọt
Một
lòng ham thích sự mê say
Khi
buồn vẫn thấy khi tươi đẹp
Lúc
khổ lại mong lúc tốt may
Mới
đấy bảy mươi năm thoáng chốc
Liệu
mình còn cất cánh xa bay?
Nhân Hưng,ngày
11-1-2014
Tạ Anh
Ngôi
Hôm nào mình nói với ta
Trả lờiXóaEm ơi anh vẫn chưa là bảy mươi
Hôm nay lại viết khác rồi
Làm sao tin được lời Người nữa đây?
Tuổi này tuổi của hồ sơ
XóaNgày xưa thích nghỉ giả vờ...thế thôi
Với em chẳng giám dối lời
Dưới trăng còn phải thề bồi với...trăng!*
Anh không nói Cuội lăng nhăng
Chẳng tin em hỏi chị Hằng mà xem?
Mấy lời bầy tỏ cùng em
Tin,không anh cũng "chẳng thèm"...cãi đâu!
Đã rằng vàng đá với nhau
Thế mà im lặng rất lâu chẳng màng
Em ơi!Xử thế sao đang?
*Một vầng trăng khuyết ba sao giữa trời(Kiều)
ANH THÍCH GHẸO GIÓ ĐÙA MÂY
XóaDÙ MỌI THỨ RỤNG,ANH ĐÂY CHỬA GIÀ
Mọi thứ anh vẫn còn nguyên
XóaĐÙA MÂY anh sẽ thành Tiên trên trời
Vẫn còn mạnh mẽ mọi nơi?
Bảy mươi lại viết thơ Đường đây
Trả lờiXóaMuốn với bạn thơ được giãi bày
Bao nỗi đầy vơi đời đắng ngọt
Một lòng ham thích sự mê say
Khi buồn vẫn khoái em gái nõn
Lúc khổ lại mong vợ thế này
Mới đấy... bảy mươi năm thoáng chốc
Liệu mình còn đủ sức không đây!
Mới đấy bảy mươi năm thoáng chốc
XóaBao giờ cưới được Nặc Danh đây?
Nếu đấy dám cắt đứt dây
Trả lờiXóaThì đấy chẳng cưới ta đây cũng về!
Dây thì chẳng dám CẮT đâu
XóaMấy mươi năm đã quấn nhau mất rồi
Nặc Danh còn quí mến tôi
Thấy tôi bất nghĩa chắc rồi cũng chê?
Anh Ngôi quả thật khôn ghê
Trả lờiXóaCon rô cũng tiếc con trê cũng thèm!