(Kính
tặng các mẹ liệt sỹ)
Mẹ
lấy trăng non làm đấu
Để
đong nỗi nhớ đêm đêm
Kể
từ đêm nghe tin con nằm xuống
Tính
đến nay đã mười mấy ngàn đêm?
Mỗi
vạch cột là một lần trăng khuyết
Mấy
trăm lần dao cứa vào tim
Mẹ
hỏi trăng,trăng nào có biết
Mẹ
hỏi gió,gió trốn chạy vào đêm!
Mẹ
ước ao dù một lần duy nhất
Được
thấy con nằm ở nơi nào
Được
đong con bằng tiểu sành quê mẹ
Được
ru con thay tiếng gió gào !
Nhân Hưng,ngày 24-7-2013
Tạ Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét