NẮNG HOÀNG HÔN
Bất ngờ gặp giữa rừng hoang
Nấm mồ ai đắp đất vàng nơi đây
Hỡi người nằm dưới đất dầy
Có nghe thấy mẹ tối nay khấn giời
Nén hương gục mặt rã rời
Nhập nhòa ánh điện mặt người lạnh
tanh
Tai bèo vành mũ rêu xanh
Ngày đi hò hẹn nỡ đành xa quê?
Khói nhang dẫn lối anh về
Sao còn nằm lại giữa tê lạnh rừng!
Làng giờ đông đúc tưng bừng
Sớm khuya rộn rã nỗi mừng áo cơm
Mẹ còng dạ héo hon hơn
Chỉ lo mưa lũ Trường Sơn dữ lành
Chỉ lo mưa lũ Trường Sơn dữ lành
Nước non đã hết chiến tranh
Mọi người sum họp còn anh chưa về
Rừng hoang ngọn gió tái tê
Rừng hoang ngọn gió tái tê
Nén hương tôi gọi anh về,anh ơi!
Lạ đường anh vịn vai tôi
Tôi đưa anh thoát khỏi nơi đại ngàn
Quê nghèo đất vẫn cưu mang
Về cùng đồng đội dân làng xóm thôn
Chập chờn ánh nắng hoàng hôn
Hình như nắng cũng muộn hơn mọi ngày?
Hình như nắng cũng muộn hơn mọi ngày?
Nhân Hưng,ngày
21-9-2017
Tạ
Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét