KHÔNG ANH
Em đi về phía không anh
Bao nhiêu thương nhớ hóa
thành đơn côi
Không anh cực lắm anh
ơi!
Lòng em trống trải cuộc
đời lạnh tanh
Không anh cây lá kém xanh
Nhà ta rồi cũng trở
thành trống chênh
Nỗi buồn dây buộc vô
hình
Thắt lưng ba vận giấu
mình vào…đêm !
Côn
Sơn,ngày 29-5-2013
Tạ Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét