\
MẸ TÔI*
(Rút từ tâp thơ:”Bến Chờ”NXB-VHDT)
Trăng lên mẹ vẫn ngoài
đồng
Quang tre mẹ quẩy bềnh
bồng gánh trăng
Đường quê hun hút tháng
năm
Sương khuya in dấu chân
trần mẹ qua
Cánh cò bay lả bay la
Thương con lặn lội đồng
xa bãi lầy
Gió mưa mài tấm thân gày
Hoàng hôn mài những
tháng ngày gieo neo
Mẹ tôi lam lũ sớm chiều
Nhặt thơ kết lại làm
diều tôi chơi
Đòn tre đè dọc cuộc đời
Vai gày mẹ gánh đất trời
bão giông
Mẹ tôi tóc bạc lưng còng
Vẫn gom từng giọt nắng
hồng đầy vơi
Đêm hè nhặt ánh sao rơi
Đan vào mắt võng ru lời
nước non
Tôi nay “Chân cứng đá
mòn”
Cây cao mẹ lại chẳng còn
với cây
Bao nhiêu ngày tháng hao
gầy
Bao nhiêu sức mẹ cho đầy
trái con?
“Còn trời còn nước còn
non”
Lời ru của mẹ vẫn còn vút cao
Lời ru của mẹ vẫn còn vút cao
“Cái cò đỗ cọc cầu ao”
Cánh diều cõng nắng bay vào thơ tôi…
Cánh diều cõng nắng bay vào thơ tôi…
Nhân Hưng,ngày 3-8-2002
Tạ Anh Ngôi
*Nhân lễ Vu Lan,tôi đăng lại bài thơ này để kính dâng mẹ tôi và các bà mẹ Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét