TÂM SỰ GÃ PHU XE MO CAU
Ngày xưa còn là lũ tí
nhau
Ra vườn em nhặt chiếc mo
cau
Em ngồi anh kéo quanh
sân giếng
Em cười quất đít:”Chạy
mau mau…”
Ngày nay em lớn lên
thành phố
Em lập cửa hàng bên dốc
cầu
Em cười phớ lớ cùng bao
gã
Anh đứng từ xa nhìn mà
đau
Em chả biết đâu,chả biết
đâu
Nỗi lòng của gã phu xe
mo cau
Mỗi sáng mỗi chiều đều
mong ngóng
Dẫu biết giờ em: tăm
cá,bóng câu !
Hải Dương, ngày
7-7-2016
Tạ
Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét