(Gửi cô giáo Trần Thị Lam tác giả
bài thơ:”Đất nước mình ngộ quá phải không anh”)
“Đất nước mình rồi sẽ về
đâu”
Đọc thơ em cả đêm anh
không ngủ được
Hơn bốn nghìn năm tổ
tiên ta dựng nước
Chả lẽ bây giờ chúng ta
để buông trôi ?
Đất nước mình chín mươi
triệu con người
Sao em bảo đất nước mình
dân không chịu lớn
“Bốn ngàn năm tuổi mà
vẫn còn bú mớm
Trước những bất công chỉ
im lặng cúi đầu “?
Đất nước mình chả như em
đã nghĩ đâu
Ý chí quật cường:”Giặc
đến nhà đàn bà cũng đánh”
Những bà Triệu,bà
Trưng,Lê Chân…Nguyễn Thị Định
Quyết đánh giặc xâm
lăng:”Dẫu chỉ còn cái lai quần”
Chả kẻ ươn hèn nào đại
diện cho ý chí toàn dân
Cho dẫu là Lê Chiêu
Thống hay Trần Ích Tắc
Dân tộc mình hiền lành
nhưng không sợ giặc
Bao đời rồi lịch sử đã
chứng minh
Đất nước mình còn chưa
hiện đại văn minh
So với người còn tụt hậu
mặt này mặt khác
Bọn bất lương muốn biến
nước mình thành bãi rác
Để con cháu chúng mình
biến dạng cúi đầu
Một nhúm người chẳng làm
được gì đâu
Cả dân tộc luôn kết thành một khối
Cả dân tộc luôn kết thành một khối
Ánh sáng văn minh sẽ đưa
đường chỉ lối
Đất nước mình rồi toàn vẹn
giàu sang…
Nhân Hưng,4h ngày
2-5-2016
Tạ Anh Ngôi
Phụ chép bài:"ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH"
Đất nước mình ngộ quá phải không
anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không
anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không
anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Trần Thị Lam
(Giáo viên trường PTTH chuyên tỉnh
Hà Tĩnh)
Nhân Hưng,ngày 14-5-2016
Tạ Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét