Tương tư lục bát mất rồi
Ngày đêm thờ thẫn đứng ngồi không
yên
Thơ cho ta uống thuốc tiên
Để ta bổi hổi tới miền…chiêm bao!
Thơ ơi! Người ở phương nào?
Cứ xa cách mãi làm sao cho đành?
Dẫu không tuổi trẻ đầu xanh
Dẫu không hơn hớn như cành hoa mơ
Dẫu không rạo rực vần thơ
Nhưng là vệt nắng bên bờ nhân gian
Sưởi nhau cuối buổi đông tàn…
Nhân Hưng,0h45 ngày
11-12-2013
Tạ Anh Ngôi
Em đây ứ phải đông tàn
Trả lờiXóaVẫn còn đằm thắm như ngàn hoa tươi
Dẫu rằng chàng đã bảy mươi
Hoa em e ấp bên Người vẫn say
"Trời còn để có hôm nay"
Chúng mình ắt hẳn có ngày đê mê
"Đừng điều nguyệt nọ hoa kia"
Mình ơi ta chẳng tiếc gì mình đâu
dẫu rằng biển cạn sông sâu
Thương nhau ta quyết vì nhau trọn đời
Mình ơi ta hiểu mình rồi
Trả lờiXóaNhưng ta chưa đến bảy mươi đâu mình
Vẫn còn đổ quán xiêu đình
Vẫ còn lảnh lót tính tình đàn ca
Nếu mình là một đóa hoa
Vẫn còn ươm nhụy ngát và đê mê
Dám đâu"Nguyệt nọ hoa kia"?
Chỉ xin làm bướm đi về với hoa
Nếu mình đã quyết cùng ta
Sông sâu đến mấy đường xa ngại gì?
Nặc danh ơi! Hãy tin đi.
Em tin mình đến si mê
Trả lờiXóaNên em nào có ngại gì đường xa
Thơ mình dắt lối em qua
Khiến em ngơ ngẩn vào ra bồi hồi
Dầu cho biết lạc lối rồi
Mà em vẫn dấn bước thôi không ( quay ) về
Sự nhầm lẫn đáng yêu.Bởi nó làm câu thơ hay hơn lên?
Xóa( Anh ơi, trong câu 6 của nhận xét trên em định viết là mắc lỗi lại nhầm thành lạc lối. Đừng cười em nghe anh. Bởi đã có thơ anh dắt lối rồi thì lạc làm sao được đúng không? Nhưng dù sao thì chúng mình cứ yêu nhau dù chỉ là qua thơ ca như thế này cũng là mắc lỗi với "người ta" anh nhỉ?
Trả lờiXóaTình yêu vốn không bao giờ có lỗi.Bởi vì, ai cũng có quyền yêu và có quyền được yêu.
XóaEm hổng chỉ làm lục bát đâu
Trả lờiXóaĐương thi cũng viết được đôi câu
Để còn sánh với Người Y chứ
Cho trọn cuộc đời ta có nhau
Anh yêu Lục Bát lâu rồi
XóaĐường Thi bổi hổi bồi hồi cũng...yêu
Yêu người yêu cả ráng chiều
Yêu con đường đất người liêu xiêu về
Ngày mưa nước chảy dầm dề