Hoàng hôn nhuộm tím đoá hồng điều
Bóng đã đổ dài dáng ngả xiêu
Ngọn gió đìu hiu đường xóm nhỏ
Màn sương mờ phủ hướng chim kêu
Trồng người nghiệp cũ lòng nhung
nhớ
Thơ vốn tình xưa dạ vẫn yêu
Thấy lá vàng rơi bay lả tả
Ngẩn ngơ chạm phải nỗi lòng chiều
Cẩm Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét