Vợ tôi giờ tuổi đã già
Bệnh chồng lên bệnh,nghỉ nhà đã lâu
Ít tiền chả dám đi đâu
Hễ ra khỏi cổng lại đau vì...tiền!
Những năm kháng chiến triền miên
Xung phong vào tận Trị-Thiên diệt thù
Tám năm bom đạn mịt mù
Tưởng rồi nằm lại chiến khu giữ...rừng!
Hoà bình cả nước tưng bừng
Riêng em thì lại nửa mừng,nửa lo
Mừng vì độc lập tự do
Lo vì má đã sạm gio mất rồi
Đã qua cái tuổi ba mươi
Có ai dũng cảm lấy người lỡ duyên?
Bây giờ cả nước tiến lên
Người ta mua sắm,vung tiền ăn chơi
Vợ tôi ước một lần thôi
Được vào thăm Huế-Thăm nơi chiến trường
Bao năm gắn bó yêu thương
Bao năm chẳng quản máu xương,cuộc đời
Nhưng mà...
chỉ ước mà thôi!
Nhân Hưng,ngày22-7-2012
Tạ Anh Ngôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét