KHÔNG DƯNG
Đêm xuân ôm giấc chiêm bao
Nghe tim rạo rực khát
khao đợi chờ
Em về chật một giấc mơ
Mê man ôm nỗi dại khờ yêu đương
Không dưng lại nhớ lại
thương
Không dưng lại buộc vấn
vương vào mình
Không dưng trúc mọc bên
đình
Mưa xuân giăng mắc tự tình giêng hai
Gối thơm thoang thoảng
đêm dài
Trong mơ xiết chặt bóng
ai vào mình
Lẫn trong nồng thắm nghĩa
tình
Nồng nàn vị ngọt tượng hình đậm môi
Mầm xuân cựa quậy sinh
sôi
Mưa xuân lướt khướt bên
trời tháng giêng
Em về buộc lạt chung
chiêng
Cuồng si trỗi dậy tình duyên gọi mời
Cuống cuồng một giấc mê
tơi
Mặc cho hổn hển thốt lời
bỗng nhiên
Không dưng chưa gặp đã
nghiền
Đã như tiền định lương duyên kiếp nào
Từ trong thăm thẳm chiêm
bao
Em về mở cửa dắt vào …thiên thai…
Đông Hưng,ngày 11-3-2015