Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

ĐẦU NĂM CHUYỆN PHIẾM


(Tặng các bà: Sâm Thu Kim nhân ngày 8-3-2013)

Cụ Tuân,cụ Dự, cụ  Ngôi
Đầu xuân ba cụ họp,rồi bình thơ
Rượu vào cụ Dự lơ mơ
Phán rằng:”Ta sướng là nhờ vợ ta
Quanh năm mụ chỉ ở nhà
Tha hồ tụt tạt vợ ta biết gì?”
Cụ Tuân nghe thế cười phì:
“Ta mà dối vợ còn gì ta đây?
Đã không giúp được một ngày
Cũng làm ra vẻ là tay chung tình!
Bao năm vợ của chúng mình
Nuôi ăn,nuôi uống mưu sinh nhọc nhằn
Chả nên toan tính lăng nhăng
Hãy làm tốt việc vợ răn chúng mình…”
Cụ Ngôi nghe nói thất kinh:
“Thế ra ta chỉ vì tình lụy thân?
Tôi theo chủ nghĩa bất cần
Vợ mà nổi nóng tôi “mần”lặng thinh
Rồi tôi làm cuộc “viễn chinh”
Mặc bà nói chán,lánh mình đi chơi!
Chờ khi bà xả hết hơi
Bà vui trở lại thì tôi…lại về!”

Đầu năm chuyện phiếm hả hê
Ba ông “nể vợ”khoe nghề lặng im
Thu Sâm cùng với Thanh Kim
Có tìm cả tỉnh cũng tìm không ra!

          Nhân Hưng ngày 01-3-2013
                    Tạ Anh Ngôi 

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

NẾU VÀO TAY LÃO


(Nhân đọc:”Chuyện vui ở phố Bèo”của Song Thu)

Nếu vào tay lão Anh Ngôi
Vớt bèo mấy mụ chắc rồi lên…tiên!
Bao năm”đói khát”triền miên
Bỗng nhiên vớ được phải nghiền ra tro!
Chẳng cần phải đắn, phải đo
Không e sư tử,chẳng lo hùm già
Chả ai ràng buộc chân ta
Chả ai bắt phải trông nhà quét sân
Chả như cụ Đỗ Đình Tuân
Vớt bèo các mụ mấy lần thèm…giai!
Cho không nhưng cụ đỏ tai
(Ngượng ngùng,hay lại sợ” ai” trong nhà?)
Vào tay cụ,chứ vào ta
Ta nghiền ra bã,hùm già cũng kinh!

                  Nhân Hưng,ngày 25-2-2013
                             Tạ Anh Ngôi


(Ảnh chỉ mang tính minh họa)














Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

TRỜI KHÔNG TUYỆT ĐƯỜNG NGƯỜI CHÂN THẬT


(Câu chuyện về những vế đối)

    Hồi trong năm,lúc gần đến tết Quí Tỵ,thấy không khí ra đối và ứng đối của xóm “Tri Ân Cuộc Đời”sôi nổi quá,tự dưng tôi nhớ đến câu chuyện tôi(Tức Tạ Anh Ngôi)cùng với anh bạn họa sỹ điêu khắc đi thăm làng nghề khắc đá mỹ nghệ mãi một tỉnh phía Nam Miền Trung và một vế đối trong một lúc xuất thần(và têu tếu) tôi đã nghĩ ra để trêu bạn.Quả thật,câu chuyện có đến 9/10 tình tiết là có thật,chỉ có vế đối là do tôi “bịa”ra, cũng chỉ nhằm “giải quyết” thời gian nhàn rỗi và nhàm chán của chúng tôi trên chuyến tàu đường xa ấy.Đúng là suốt cả hành trình dài dằng dặc từ Nam ra Bắc,bạn tôi đã không nghĩ ra được vế đối nào khả dĩ,và chính tôi cũng tắc tỵ!Chuyến ấy vì ra đối mà không đối lại được,tôi đã bị ông bạn vàng “tỷ”cho một trận nên thân.Tôi xấu hổ quá, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào,cứ xười xòa xí xóa!
   Cùng với thời gian,tôi cũng quên béng câu chuyện ra đối với anh bạn nọ và cũng chưa nghĩ ra được vế đối lại.Đáng lý ra, tôi phải đào sâu, chôn chặt câu chuyện đối ngẫu ấy vào tận đáy lòng mình, để không còn bị nó dày vò khổ ải nữa,thế mà trong một phút ham vui tôi lại “thòi”ra,lại còn đăng lên Blog của mình để thách đối thiên hạ nữa chứ!Chữ đã gõ,bài đã đăng cả ở trang anhngoi blogspot.com, lẫn trang “Tri Ân Cuộc Đời” rồi.Câu chuyện đã "như dao chém đá” làm sao có thể gỡ bỏ và tháo lui được nữa?Sau khi bài đăng,cụ Tuân,cụ Song Thu và cụ Dự đã sốt sắng tham gia.Cụ Song Thu còn tham gia những 3 câu,câu nào cũng đường được.Thế là chết tôi rồi!Cứ tưởng câu đối khó thì mọi người sẽ bỏ cuộc.Chẳng ngờ họ lại hăng hái đến thế!Bao nhiêu câu,từ khả dĩ có thể dùng thì họ đã dùng hết rồi,phen này chắc chỉ còn cách giả vờ ốm, may ra họ mới tha!
    Mấy ngày đón tết Quí Tỵ vừa qua thật là nặng nề đối với tôi.Mỗi ngày trôi qua là lòng tôi lại thấy lo lắng.Giá kể, khi kể câu chuyện về vế đối ấy,tôi cứ làm như vô tình đăng lên,không hứa hẹn gì cả, thì bây giờ tôi đã có thể lờ đi đươc.Đằng này, tôi lại dại dột hứa đến sau rằm tháng giêng năm Quí Tỵ, sẽ đăng câu “Giải Đối”của mình nữa chứ!Hết đường lùi rồi.Như con tốt trên bàn cờ người,tôi chỉ còn mỗi một cách:TIẾN.Nghĩ như vậy, nên suốt mấy ngày tết và cho đến tận hôm qua,đi đâu làm gì,lúc ăn lúc ngủ, tôi đều bị câu đối chi phối tinh thần.Đã đang bí chưa tìm được lối ra,lại còn bị “lão”Thanh Dạ luôn luôn “quan tâm”hỏi han, đến sốt cả ruột.Nếu mà không nghĩ ra được vế đối sao cho khả dĩ tàm tạm,chắc chắn lão Thanh Dạ,cụ Đỗ Đình Tuân và cụ Song Thu “lắm lý sự” kia, sẽ cho mình “ăn quả” hội đồng đến ra tóp,ra bã chứ chưa cần đến mấy mụ nạ dòng ở phố Bèo nhà cụ Song Thu ra tay!
   Càng nghĩ tôi càng thấy mình dại.Nào có ai bắt bớ gì mình đâu?Mình tự nguyện chui vào tròng để cho họ giật đấy chứ?Đáng ra,mấy ngày tết Nguyên Đán,được vợ o bế,vuốt ve, lại được ăn uống no đủ,chơi bời thỏa chí, thì tôi phải tăng cân lên hàng chục ký ấy chứ?Thế mà hôm qua tôi cân ở hàng cân,so với trong năm, tôi chỉ tăng được có 6 ký lô thôi!Thế là vế đối đã “nuốt”của tôi mấy ký thịt còn gì?Tôi căm tôi lắm.Lòng tự hứa với mình lần sau không dại như thế nữa.
   May sao,ngày 23-2-2013 vừa qua,nhân chuyến cùng gia đình ông bạn đi lễ chùa đầu năm,tôi đã gặp được vế đối của tôi.Tôi mừng quá,nhẩy cẫng lên mà cười như người tâm thần,đến nỗi tý nữa thì họ đưa tôi vào bệnh viện!Chắc các bạn muốn hỏi tôi câu đối ấy thế nào?Hãy khoan khoan.Đừng nóng vội.Cứ từ từ rồi tôi sẽ kể câu chuyện đã gợi ý cho tôi về vế đối ấy.Chính câu chuyện này đã gỡ cho tôi khỏi mấy cụ đang chờ tôi ở sau ngày Rằm tháng Giêng,năm Quí Tỵ sắp tới.Tôi sung sướng quá.Trời vẫn chưa tuyệt đường  của người “thật thà”!Lão Đỗ Mỗ,lão Thanh Dạ và cụ Song Thu hãy đợi đấy!”Pô-gô-đưi!”Đừng có mà “mơ”nhé!
   Chuyện là thế này,có một tài chủ muốn công đức vào ngôi chùa nọ một đôi lục bình sứ Giang Tây .Nhưng khốn nỗi,đôi lọ cao tới trên 2 mét,đường kính thân lọ cũng phải tới 50-60cm,chùa lại ở mãi lưng chừng dốc núi,đường lên chùa vừa quanh co lại vừa dốc,có chỗ dốc gần như thẳng đứng,các biện pháp khênh, gánh đều không thể được, vì không an toàn.Nghĩ mãi ,họ mới tìm ra một cách:Vị tín chủ đành phải thuê một người cao to,khỏe mạnh,dùng dây lõi(loại dây bện bằng sợi vừa mềm lại chắc)cột vào thân lọ như đôi quai,đeo vào vai như đeo ba lô, rồi leo lên chùa.Phương pháp này xem ra rất hiệu quả ,vì  rất an toàn.
   Lúc đoàn chúng tôi tới thăm chùa, đúng  lúc người đeo lục bình sứ tiến vào trong chùa.Nhìn thấy cảnh tượng ấy,một người trong đoàn tôi bỗng thốt lên:”Trông cứ y như lọ sứ đeo người, chứ không phải người đeo lọ sứ vậy!” Chúng tôi đều quay lại nhìn,và thấy nhận xét kia là chính xác.Chiếc bình sứ thì to cao,con người lại nhỏ bé.Thoáng nhìn, ta có cảm giác con người bị cột vào thân bình sứ, rồi chiếc bình sứ  đeo người ấy lên vậy!Chính hình ảnh người đeo bình sứ và nhận xét của người đi cùng đoàn, đã gợi ý cho tôi câu giải đối.Tôi chẳng phải mất công suy nghĩ hay tìm tòi khó nhọc gì cả.Tôi chỉ việc rút gọn và thay đổi một vài tình tiết,kết cấu của câu nhận xét kia, là có thể hoàn chỉnh được câu giải đối-Thứ làm cho tôi đã mất ăn,mất ngủ bao lâu nay.Thế là tôi đã trút được gánh nặng.Thế là tôi đã không phải sợ gặp ông Thanh Dạ,ông Đỗ Đình Tuân và cái bà”đáo để”Nguyễn Thị Song Thu, vào sau ngày Rằm Tháng Giêng kia nữa.Tôi đã có thể giữ đúng lời hứa của tôi.Đúng là trời không tuyệt hết đường của “ người chân thật”.Tôi đã được cứu.Đây,ân nhân của tôi đây.Tuy không toàn bích nhưng cũng có thể coi là khả dĩ.Tôi xin được trân trọng  giới thiệu ân nhân của tôi cùng quí vị-Câu giải đối mà tôi đã hứa hôm nào.Tôi xin chân thành cảm ơn các cụ,các ông,các bà và toàn thể cư dân xóm”Tri Ân Cuộc Đời” đã bớt chút thời gian,chia sẻ cùng tôi câu chuyện rắc rối này!

Vế ra:   ĐẼO ĐÁ NÊN NGƯỜI CHO ĐÁ ĐẼO
Vế đối: ĐEO SỨ TẠI CHÙA TƯỞNG SỨ ĐEO


                                            Nhân Hưng,17h30 ngày 24-2-2013
                                            (Rằm tháng Giêng,năm Quí Tỵ )
                                                        Tạ Anh Ngôi



(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa tỷ lệ giữa lục bình sứ với con người)












Ngày thơ ở thị trấn Nam Sách, tỉnh Hải Dương

(Bài và tin:Tạ Anh Ngôi-Ảnh Thanh Dạ)

   Được sự quan tâm lãnh đạo của Đảng Ủy và UBND thị trấn Nam Sách,ngày 24-2-2013(Tức tết Nguyên Tiêu,rằm tháng Giêng năm Quí Tỵ).Tại di tích lịch sử văn hóa đình Vạn Niên,thị trấn Nam Sách,huyện Nam Sách,tỉnh Hải Dương,CLB thơ Hội Người Cao Tuổi thị trấn Nam Sách đã tổ chức NGÀY THƠ VIỆT NAM LẦN THỨ 11.Về dự có đại diện phòng VH-TT&DL,đài Phát thanh huyện Nam Sách, Đảng ủy,UBND,các ngành ban thuộc thị trấn Nam Sách ; Cán bộ,hội viên các CLB: CLB thơ VN tỉnh Hải Dương,CLB thơ VN thành phố Hải Dương,CLB thơ VN huyện Nam Sách,CLB thơ hội Người cao tuổi thị trấn Nam Sách và đông đảo người yêu thơ.Để giới thiệu đến khán thính giả trong và ngoài tỉnh,phòng Thời sự đài truyền hình tỉnh Hải Dương đã cử phóng viên về theo dõi,ghi hình và đưa tin.
   Ngày thơ Việt Nam lần thứ 11 tại thị trấn Nam Sách đã thực sự là ngày hội của những người yêu thơ trong và ngoài thị trấn Nam Sách.Dưới đây là một số hình ảnh của NGÀY THƠ VIỆT NAM LẦN THỨ 11 tại thị trấn Nam Sách,huyện Nam Sách,tỉnh Hải Dương.

VÀ CHÚC RƯỢU







TẶNG HOA,TẶNG THƠ 






NHÀ THƠ CỰU CHIẾN BINH LÊ-MẬU-CƯỜNG

NHÀ THƠ THANH NHỊ TẶNG HOA NGƯỜI DIỄN THƠ MÌNH

NHÀ THƠ NGUYỄN-VĂN-LƯU NHIỆT TÌNH GÓP VUI VĂN NGHỆ

NHÀ THƠ LỚN TUỔI BÙI-HỮU-MINH TỰ TRÌNH BÀY THƠ MÌNH
DÂNG HƯƠNG LÊN NHÀ THƠ HỒ-CHÍ-MINH

NHÀ THƠ TRẺ TẠ-ANH-NGÔI



TRẦN THẾ MẪN & NGUYỄN BÁ PHÚ - 2 THI HUYNH CAO TUỔI

NGƯỜI DẪN CHƯƠNG TRÌNH - THÀY GIÁO NGOẠN

LẠI VĂN NGHỆ CHÀO MỪNG


VĂN NGHỆ CHÀO MỪNG
VĂN NGHỆ CHÀO MỪNG























Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

KHÉO TRÊU NGƯƠI


(Tặng ông:”Thanh Dạ)


Lão Ngôi trông cũng”ra trò”
Thế mà chẳng thấy hẹn hò cùng ai
Lão Dạ trông chẳng đẹp giai
Thế mà tối tối tiễn hai ba người
Trách trời xanh khéo trêu ngươi
Kẻ ăn không hết người thời ngồi không
Cuộc đời sao lắm bất công?

                 Nhân Hưng,ngày 24-2-2013
                              Tạ Anh Ngôi

Tạ Anh Ngôi và Hoàng Đình Quân


Thanh Dạ và Hoàng Đình Quân
















Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

TUỔI BẢY MỐT

(Kính tặng cụ Thanh Dạ)

Bảy mốt tuổi rồi lão khỏe ra
Trông còn tráng kiện lại đào hoa
Hàm răng sáng lóa đều tăm tắp
Mái tóc đen tuyền bóng nuột nà
Cà-vạt,giày giôn oai hiệu trưởng!
Com-lê,mũ phớt mốt thương gia
Lão đi lão đứng trông ra dáng
Trai trẻ đứng xa vái...kính già!

              Nhân Hưng,ngày 22-2-2013
                         Tạ Anh Ngôi




















ĐÁNG KHEN THAY


(Tặng:Song Thu&Đỗ Đình Tuân)

Song Thu quả thực đáng khen thay
Chăm bẵm cụ Tuân chẳng quản ngày
Khi đấm,khi xoa,khi nắn bóp
Lúc nâng,lúc níu,lúc sờ xoay
Nuôi cho béo mẫm nhìn no mắt
Dưỡng để khỏe săn nắm sướng tay
Ve vuốt đêm ngày bao khó nhọc
Sao đành cho mụ vớt bèo tây?(!)

               Nhân Hưng,ngày 22-2-2013
                         Tạ Anh Ngôi   


















Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

THƠ GÓP CỔ PHẦN


(Đầu năm mới Qúi Tỵ,Tạ Anh Ngôi và Thanh Dạ thay mặt Ban chấp hành CLB thơ VN huyện Nam Sách,đi thăm và chúc tết hội viên CLB,sáng nay(21-2-2013)chúng tôi tới thăm nhà cụ Hoàng Đình Quân ở thôn An Dật,xã Thái Tân,huyện Nam Sách,tỉnh Hải Dương và theo thường lệ,chúng tôi cùng với chủ nhà cùng nhau sáng tác một bài thơ về chủ đề của năm,thể hiện bằng thư họa trên giấy khổ rộng, để chủ nhà treo chơi xuân và coi đó như là một món quà đầu xuân năm mới .Dưới đây là bài thơ Đường luât:”QUÍ TỴ CA”do cụ Hoàng Đình Quân sáng tác,Tạ Anh Ngôi và Thanh Dạ sửa chữa,nhuận sắc và thể hiện bằng thư họa.Xin trân trọng giới thiệu cùng bà con xóm “TRI ÂN CUỘC ĐỜI” và bạn đọc gần xa)

QUÍ TỴ CA

Từ trong hang lột xác bò ra
Thè lưỡi truy tìm lũ ác tà
Tiêu diệt gian tham cùng quỉ dữ
Loại trừ nhũng nhiễu với tà ma
Chung xây đất nước luôn phồn thịnh
Tô thắm giang sơn mãi gấm hoa
Mừng Đảng tám ba xuân vững mạnh
Toàn dân hạnh phúc khải hoàn ca

     Thái Tân, ngày 12 tháng Giêng, năm Quí Tỵ
       Đồng tác giả:
                     Hoàng Đình Quân
                     Tạ Anh Ngôi
                     Thanh Dạ      

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

CỤ THANH DẠ


(Mừng cụ Thanh Dạ 71 xuân)

Thanh Dạ xuân này bảy mốt xuân
Vẫn còn khỏe miệng với nhanh chân
Khi đi,khi đứng còn ngay dáng
Lúc nghỉ,lúc chơi vẫn rõ phần
Uống rượu trưa chiều không cấn cá
Xỏ kim sớm tối chẳng phân vân
Tuổi già tính,khí nhiều tươi trẻ
Cụ vẫn thăm tiên tháng mấy lần!

                    Nhân Hưng,ngày 19-2-2013
                                Tạ Anh Ngôi         

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

SONG THU


(Tặng Song Thu & Đỗ Đình Tuân)

Một năm có tới hai mùa Thu
Cụ Đỗ mừng vui mới hám Thu
Thuở trước hai lần mai vẫn nở
Bây giờ sáu tháng tiết còn Thu
Người thường mát mẻ khi sang Hạ
Vợ cũng vui thêm bởi được Thu
Lão bảo song Thu Đông sẽ muộn
Thế nên lão rất thích tình Thu!

                 Nhân Hưng,ngày 17-2-2013
                             Tạ Anh Ngôi

ÔNG RẰNG


(Kính tặng ông TD tác giả bài:”Đây là…”)

Cụ rằng Ngôi mới trồng si
Cụ thì đã nhổ bỏ đi lâu rồi
Chiếc thang cụ bắc lên giời
Vẫn còn dựng đó leo chơi hàng ngày
Chắp tay vái cụ làm thày…!

                 Nhân Hưng ngày 18-2-2013
                               Tạ Anh Ngôi

Phụ chép bài:”Đây là thi sĩ Anh Ngôi”

Đây là thi sĩ Anh Ngôi
Nửa đời chiến sỹ,nửa đời hâm hâm
Trong vườn có một cây Sâm
Lơ là chăm bón,tưới nhầm cây si
         
                            Thanh Da


Thang tre Bác Hồ ở Lán Khuổi Nặm 1941












Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

ĐÀO GIÀ HOA ĐẸP


(Chuyển thể từ bài:”Gốc đào già”của Cẩm Tú)

Xuân sang đào lại trổ hoa
Xù xì thân gốc,cành già thẫm nâu
Tưởng rằng nhựa sống còn đâu
Thế mà e ấp lộc đầu nhú ra
Điểm hồng hoa nụ thiết tha
Để ai mê mẩn thưởng hoa,ngắm cành
Mười phương nữ tú,nam thanh
Cùng về ngâm vịnh,vẽ tranh,chụp hình
Khen cho cây cũng hữu tình
Dẫu già vẫn nở hoa xinh tặng đời…

                 Nhân Hưng,ngày 14-2-2013
                          Tạ Anh Ngôi

















Phụ chép bài:”Gốc đào già”


Mỗi độ xuân về lại nở hoa
Xù xì nâu xẫm gốc đào già
Nõn nà lộc biếc còn e ấp
Duyên dáng hoa hồng đã thướt tha
Bốn hướng nam thanh mê mẩn ngắm
Mười phương nữ tú ngợi ngời ca
Đẹp thay những gốc đào già cỗi
Mỗi độ xuân về lại nở hoa.

                             Cẩm Tú



Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

VỊNH ẢNH LÃO ĐÀO HOA


                  (Thân tặng:T D)


Lão ngồi bên gốc đào hoa
Dường như quên cả tuổi già bảy mươi
Ngậm mồm chẳng dám nhoẻn cười
Bởi vì toàn lợi miệng thời không răng
Kính đeo che bớt nếp nhăn
Nửa ngồi nửa đứng cho hăng một lần
Khuỳnh tay,khụng khiệng đôi chân
Để cho ra dáng là dân…lão làng!
Thoạt nhìn cứ tưởng quan sang
Nhìn lâu nhận rõ anh chàng…hâm hâm!

                   Nhân Hưng,ngày 15-2-2013
                              Tạ Anh Ngôi


TUỔI 71 BÊN ĐÀO HOA QUÝ TỴ
















Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

NĂM QUÍ TỴ RẮN CÀNG CỨNG RẮN


Rồng đi chúi ở biển Đông
Hổ mang chúa bảo quyết không sợ gì
Sẽ điều lũ hổ mang phì
Hổ gầm,hổ lửa ra thì yên ngay
Ráo đầu cùng với hổ mây
Nong,nia,khô mộc bắt tay canh tuần
Dọc dưa,rắn lục đầu quân
Bơi ra giữ đảo để dân yên lòng
Liu diu,rắn biển rất đông
Bọn nào đụng đến chết không đường về .
                               Nhân Hưng,ngày 13-2-2013
                                           Tạ Anh Ngôi

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

KHÔNG ĐỀ


Đầu xuân ngồi với ấm trà
Lung linh men ngọc đậm đà vị quê
Tôi đi rạn một câu thề
Để ai ôm mộng đi về cùng…ai?(!)

          Nhân Hưng,0h30 ngày 10-2-2013
                          Tạ Anh Ngôi

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

NHÂN DỊP ĐẦU NĂM MỚI, KÍNH CHÚC TOÀN THỂ CƯ DÂN XÓM "TRI ÂN CUỘC ĐỜI" :MỘT NĂM MẠNH KHỎE,AN LÀNH,PHÁT ĐẠT VÀ HẠNH PHÚC.

                                                                       Nhân Hưng,0h15 ngày10-2-2013
                                                                       (0h15 ngày 01-1-năm Quí Tỵ)
                                                                                   KÍNH CHÚC
                                                                                  Tạ Anh Ngôi 

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

CÔ HÁI RĂM



Chiều chiều ra thăm vườn
Lại gặp cô hái răm
Má đã phai màu thắm
Mắt buồn nhìn xa xăm

Những ngọn răm khốn khó
Tím bầm màu nhớ thương
Những ngón tay thon nhỏ
Hái hoài niềm ước mong

Hôm qua cô lấy chồng
Lần đầu mặc áo cưới
Quá nửa đời chờ đợi
Tóc bạc màu thời gian

Tháng ba mùa hoa xoan
Những buổi chầu buổi ngắm
Hàng ghế nào trống vắng
Bài thánh ca mang mang!

Tiếng chuông rơi vội vàng
Sớm dứt mùa thương khó
Tiếng cô cười ngoài ngõ
Tan hòa vào đêm xuân…

          Nhân Hưng,ngày 5-1-2000
                    Tạ Anh Ngôi















              

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

XƯA VÀ NAY


Trước lão sống nhanh giờ chậm lại
Nghe đâu trước “bị” nên giờ hãi
Chục cây vàng miếng bán mua thang
Đã té sún lưng mới bải hoải(!)

              Nhân Hưng,ngày 07-1-2013
                           Tạ Anh Ngôi

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

ĐƯỢC TÁT CÒN HÔI


(Họa đảo vần bài:”Vẫn chưa tồi” xủa Đỗ Đình Tuân)

Phố Bèo có “cọp” chớ nên chơi
Cứ giả khù khờ với lại tồi
Lúc “địch”lơ là ta mới đá
Thế là được tát lại còn hôi(!)

               Nhân Hưng,ngày 04-2-2013
                          Tạ Anh Ngôi

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

MỜI ĐỐI


QUÍ TỴ,RẮN CHÚA KHUYÊN RẮN HỔ:”ĐỪNG CÓ NẰM NONG,NẰM NIA,
LEO XÀ BẠNH MỒM RÁO HOẢNH,PHẢI NÊN HÀNH ĐỘNG CỨNG RẮN” 

                                                      Nhân Hưng,ngày 04-2-2013
                                                                 Tạ Anh Ngôi